Sao lại chua xót? Làm bố cơ mà? (Ảnh: NVCC) |
Với những người mới lên chức bố, cảm giác chắc chắn sẽ là lâng lâng vui sướng, hoặc vừa hạnh phúc vừa bỡ ngỡ và rưng rưng khi bế trên tay đứa con đầu lòng. Thế nhưng anh Nguyễn Thanh Tùng (27 tuổi, Hà Nội) lại khác. Cảm giác lần đầu được làm bố của anh xen lẫn cảm giác chua xót, chua xót khi nhìn vợ quằn quại đau đẻ, chua xót khi nhìn vợ vốn yếu ớt mong manh lại phải chịu từng ấy nỗi đau thể xác.
Anh Tùng tự nhận thấy chưa giúp và hỗ trợ được gì quá nhiều cho vợ. “Trước khi chuyển dạ, mình chỉ có thể động viên vợ cố gắng ăn để có sức. Vợ đau nhức mỏi người thì mình xoa bóp cho dễ chịu, dìu dắt đi bộ nhiều cho dễ sinh. Khi sang quá trình chuyển dạ là vợ bị chuyển vào khu vực cách ly, người nhà không được phép vào, mình chỉ còn có sự lựa chọn duy nhất là đừng ngoài cửa ngó vào và cầu nguyện cho mẹ tròn con vuông”, anh Tùng chia sẻ thêm.
Được biết, vợ anh Tùng chuyển dạ không dễ dàng, nhập viện từ 5 giờ sáng hôm trước đến khoảng 3 giờ kém sáng hôm sau mới có thể sinh. Anh cho biết thời gian đó anh không làm được gì ngoài nghe tiếng kêu đau của vợ vọng ra. “Mình cũng đau, đau lắm mặc dù biết không là gì với nỗi đau vợ đang phải chịu. Mình chỉ có thể trực chiến ở ngoài khu vực chờ, đợi tín hiệu của bác sỹ hoặc y tá gọi thì ra chuyển đồ cho hai mẹ con”.
Có lẽ chính vì cảm nhận rõ nỗi vất vả của vợ khi sinh nở, mà anh Tùng trong ngày đầu tiên được làm bố, đã có những chia sẻ rất thật về những gì phụ nữ phải trải qua để hoàn thành “nhiệm vụ” đưa em bé đến thế giới tươi đẹp này.
Sau đây là chia sẻ của anh:
Ông bố trẻ ở Hà Nội có những chia sẻ về cảm giác lần đầu làm bố. (Ảnh: NVCC) |
Con trai Đậu Đậu của bố ơi, sau này khi con trưởng thành, nếu con hỏi bố, cảm nhận khi đc lên chức, cảm giác làm bố thế nào, thì bố sẵn sàng trả lời cho con nghe ngay, đó là cảm giác nếm trải được sự chua xót đến tột cùng ....
Sao lại chua xót? Làm bố cơ mà? Đó phải là niềm hạnh phúc mà không chỉ tôi mà biết bao đấng mày râu trên thế giới ao ước có được ?
Là vì ......
Chua xót khi nhìn người bạn đời, nhìn mẹ của cu Đậu ngân ngấn nước mắt đi theo cô y tá chuẩn bị vào phòng để sinh, cánh cửa phòng chờ đống sầm lại cứ như đang quay lưng với mình, phải chăng là cả 1 thế kỷ dài đằng đẵng đang chờ tôi trước mắt????
Chua xót khi con chào đời rồi mà mẹ Đậu Đậu vẫn phải chiến đấu với cơn đau quằn quại nhiều tiếng đồng hồ, người thì mệt phờ phạc, huyết áp tụt tốc độ chóng mặt, rồi lại phải nằm chờ trong sự cô đơn 1 mình, không có ai chăm bẵm kề bên.
Chua xót khi một người phụ nữ vốn mảnh khảnh xinh đẹp, giờ lại phình to như một quả bóng, rồi lại nhanh chóng xì hơi để lại dấu ấn là sự nhăn nheo, những vết rạn nứt, khuôn mặt xanh xao, kèm theo là nỗi ám ảnh khi phải đối diện với chính diện mạo của mình trong sự bàng hoàng, bỡ ngỡ và suy sụp.
Chua xót khi phụ nữ vốn yếu ớt lại đang phải chịu những cơn đau đến tận cùng, đau đến nỗi mà cả đời những người đàn ông, những đại diện cho phái mạnh cũng không bao giờ phải đối mặt, không thể hình dung sẽ đau thế nào. Những tiếng gào thét đau đớn vang cả hành lang lúc nửa đêm, trôi qua từng phút mà tôi đang nghe, những nỗi đau cả về tinh thần và cả về thể xác mà không thể tả thành lời, cũng không có ngòi bút nào có thể viết lên được nỗi đau đấy, ai có thể thấu hiểu? Ngay cả 1 người chồng, 1 người trụ cột trong gia đình như tôi cũng không thể !
Tôi ước gì bản thân mình có thể chịu thay vợ những nỗi đau thể xác, đổi cho vợ được sức khoẻ của bản thân hiện tại. Lúc đau thì không dám khóc, lúc đói thì không được ăn một bữa đầy đủ những món yêu thích, mệt cảm thấy như không thể chịu được nữa rồi nhưng vẫn không được nghỉ ngơi, không được chợp mắt ngủ vì cơn đau hành hạ. Các cụ dậy là sinh ra trên đời, nếu ăn được ngủ được mới là tiên, mới là sướng, nhưng người phụ nữ, vừa mang trong mình thiên chức lớn lao, nặng nề gánh trên đôi vài gầy yếu ớt, giờ lại ăn không ngon, ngủ không yên? Vậy thì sung sướng dành cho cô ấy ở đâu?
Đấy, con trai bố nghe hết tâm tư của bố rồi đấy, thế nên là Đậu đậu lớn thật thật nhanh, và hai bố con mình cùng bảo vệ mẹ của con, con nhé!