Tham khảo những bài thơ về Ngày Gia đình Việt Nam hay và ý nghĩa trong bài viết sau:
Bài thơ số 1: Người phụ nữ vĩ đại
Mẹ ơi mẹ có biết rằng,
Siêu anh hùng cũng chẳng bằng mẹ đâu
Bao nhiêu vất vả dãi dầu
Mình mẹ gánh vác chẳng sầu kể than
Mỗi ngày mẹ luôn hỏi han
Quan tâm, chăm sóc, bảo ban dịu dàng
Lời dạy của mẹ rộn vang
Giúp con vững bước gian nan chẳng màng
Mẹ ơi đường đời thênh thang
Mong mẹ sống khỏe, an nhàn bên con
Chúc mẹ ngày lễ vẹn toàn
Bao điều tốt đẹp trọn trao cho Người
(Tác giả: Thảo Vy)
Bài thơ số 2: Nhọc nhằn của mẹ
Bao năm tần tảo hi sinh
Mẹ nuôi con lớn bằng tình yêu thương
Dẫu cho dãi nắng dầm sương
Mẹ luôn gắng gượng cho con đủ đầy
Hy vọng tương lai sau này
Khi con đủ lớn dựng xây cuộc đời
Giờ con trưởng thành mẹ ơi
Con xin hứa sẽ nhớ lời bảo ban
Dịp này, chúc mẹ bình an
Luôn vui, luôn khỏe, ngày càng trẻ ra
Để mỗi ngày lễ nước ta
Gia đình mình lại cùng nhau vui vầy
(Tác giả: Thảo Vy)
Bài thơ số 3: Chỉ có thể là mẹ
Nắng dần tắt trên con đường nhỏ
Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu
Mẹ về để nấu cơm chiều
Bữa cơm đạm bạc thương yêu ấm lòng
Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời
Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung
(Tác giả: Đặng Minh Mai)
Bài thơ số 4: Gia đình
Đây há phải điều tuyệt vời nhất
Chẳng tranh giành được mất hơn thua
Bên ta khi phận giỡn đùa
Ủi an cái lúc nắng mưa thất thường
Dõi theo những cung đường mải bước
Dạy hiểu ra trái ngược dòng đời
Lớn khôn đi khắp mọi nơi
Vẫn luôn nhớ mãi vùng trời bình yên
Cảm ơn lắm nghiệp duyên kiếp trước
Bởi phước phần mới được tái sinh
Cảm ơn hai tiếng gia đình
Đã cho ta hiểu nhân sinh diệu kỳ
(Facebook: Thơ và những tình khúc vượt thời gian)
Bài thơ số 5: Tình cha
Nếu tình mẹ dạt dào như sóng biển
Thì tình cha ẩn hiện đỉnh Thái Sơn
Ngọn núi cao mờ sương phủ chập chờn
Còn vĩ đại nhiều hơn lòng con nghĩ
Cha thương con âm thầm trong tâm trí
Đêm lẫn ngày luôn để ý chở che
Đổ mồ hôi trên nương rẫy trưa hè
Khi con ngủ cha nghe từng hơi thở
Tay cha sần cho con xinh trang vở
Lưng cha cong vì chống đỡ gia đình
Cuộc đời cha là ngày tháng hy sinh
Cha không nói nhưng tình cha nhiều lắm
Đường con đi được dài bao nhiêu dặm
Có bóng cha in đậm bốn phương trời
Con vô tình không để ý cha ơi
Tình cha đó cả đời con mang nặng
(Tác giả: Dinh Pham)
Bài thơ số 6: Những điều giản dị
Khi đi xa con mới thấy nhớ quê hương
Nhớ Má nhớ Ba nhớ những điều giản dị
Lúc ở gần con thấy chẳng có gì là quý
Khi xa rồi mới quay quắt mỏi mòn trông
Khi ra đường mới biết vòng tay Ba thật ấm
Lời nói của Má hiền từ biết đến nhường nào
Vậy mà cứ mỗi lần đi chơi về khuya Ba Má lo lắng nhắc nhở
Thì con hay xì xòa trách móc
Con lớn rồi
Đâu phải đứa lên ba
Giờ con ở một mình nơi đất lạ, quê xa
Con mới hiểu thấm thía hai từ “hạnh phúc”
Hạnh phúc là những điều đơn giản nhất
Là sự sẻ chia
Là yêu thương vô điều kiện giữa các thành viên
Trong gia đình
Thời gian ơi!
Xin hãy quay trở lại
Quê hương ơi!
Con xin tạ lỗi cùng người…
(Sưu tầm)
Bài thơ số 7: Con vẫn còn bé
Với bố mẹ con luôn là đứa trẻ
Vẫn thơ ngây, bé bỏng chẳng biết gì
Vẫn cần bảo ban cần yêu thương bảo bọc
Dù tuổi con chẳng bé bỏng nữa rồi
Và khi con nghĩ rằng con khôn lớn
Con ương ương mình đúng chẳng nghe lời
Làm bố mẹ buồn con nào đâu hay biết
Chỉ mình con – con vui sướng riêng con
Rồi con lớn thêm con biết nhiều hơn trước
Con nghĩ nhiều hiểu suy nghĩ mẹ cha:
Tất cả vì con, cho con, con tất cả
Hạnh phúc cuộc đời là hạnh phúc con yêu
Và thời gian cứ chầm chậm bước đi
Cha mẹ già hơn để cho con chững chạc
Nhưng khi khó khăn con trở về bên cha mẹ
Ước một điều: Con vẫn mãi bé con…
(Sưu tầm)
Bài thơ số 8: Vòng tay mùa đông
Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay của mẹ sao quen thuộc
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng
(Sưu tầm)