Giờ cái tên này đang “nóng xình xịch” vì sẽ bị Ban Bí thư xem xét, quyết định kỷ luật.
Theo Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Đà Nẵng, ông Cảnh (Thành ủy viên, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Dân vận Thành ủy Đà Nẵng) được xác định đã vi phạm Điều 5 Luật Hôn nhân và Gia đình, vi phạm Quy định 47/2011 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng về những điều đảng viên không được làm.
Thành ủy Đà Nẵng đã thống nhất đề nghị cách tất cả chức vụ trong Đảng đối với ông Cảnh. Thực hiện theo quy trình, Thành ủy Đà Nẵng sẽ trình Ủy ban Kiểm tra Trung ương báo cáo Ban Bí thư xử lý theo thẩm quyền.
Ông Nguyễn Bá Cảnh. Ảnh: TẤN VIỆT
Với Điều 5 Luật Hôn nhân và Gia đình thì có tới chín nhóm hành vi bị cấm đoán, trong đó bao gồm: Kết hôn hay ly hôn giả tạo; đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác; bạo lực gia đình…
Với Quy định 47/2011 thì có tới 13 nhóm hành vi mà đảng viên không được phép làm, trong đó bao gồm: có hành vi bạo lực trong gia đình, vi phạm chính sách dân số và kế hoạch hóa gia đình, sống chung với người khác như vợ chồng...
Vậy ông Cảnh đã làm sai những gì? Ông đã vi phạm nội dung nào của Điều 5 đã nêu? Ông đồng thời vi phạm Quy định 47/2011 cũng về chuyện hôn nhân gia đình hay về những nghiêm cấm khác dành cho đảng viên?
Đố ai biết đích xác, vì có ai nói chính thức đâu mà biết!
Từ chỗ ai đó ở Thành ủy Đà Nẵng loan tin mơ hồ về một cán bộ quản lý chủ chốt mà khắp nơi dấy lên nhiều hồ nghi, thắc mắc. Đa phần nghiêng về lỗi muôn thuở của các nam quan chức cả thế giới, đó là một ông, lắm bà. Nói theo câu chữ pháp lý là “đang có vợ, có chồng mà chung sống như vợ chồng với người khác”. Suy đoán này có trúng ở trường hợp của ông Cảnh?
Khi không có câu trả lời tin cậy thì mạnh ai nấy bình loạn, dè bĩu, thô sơ có, văn vẻ có. “Lại gái gú nữa!”. “Nam anh hùng không qua được ải mỹ nhân chứ gì!”… Mà đâu chỉ là phẩm chất đạo đức của nhân vật chính, các lời bàn được dịp đẩy tiếp đến nhiều quan chức cấp cao khác của thời quá khứ lẫn hiện tại được cho là chưa bị công khai như thể có thật 100% (tất nhiên là đừng hỏi căn cứ làm sao có được!).
Đúng là không thể bịt miệng thiên hạ nhưng các cơ quan có thẩm quyền hãy tự vấn đi. Những đồn đoán không hay và có thể không bảo đảm sự chính xác như thế sẽ ít hơn nếu mọi vi phạm hay bị nghi vấn là sai phạm đều được kịp thời làm rõ và công bố công khai. Thông tin được xác định rõ tới đâu thì được minh bạch tới đó, không để có những khoảng mờ dễ gây đồn thổi, kích động.
Nhân chuyện sai phạm của ông Cảnh đang âm âm u u không đáng có, xin nhắc lại Đà Nẵng vẫn còn nợ lời giải thích về căn biệt thự hạng sang hơn 100 tỉ đồng của giám đốc Công an TP này.
Đến nay đã chín tháng tính từ lúc chủ tịch UBND TP Đà Nẵng tiếp xúc cử tri vào tháng 7-2018 và có cho biết đã tổ chức kiểm tra để xác định vị giám đốc đó có dấu hiệu vi phạm hay không, trong đó có hay không có việc kê khai tài sản và giải trình rõ nguồn gốc tài sản. Thế mà, dẫu dễ ợt khi đối chiếu với các bản kê khai tài sản đang lưu giữ để sự việc không làm ảnh hưởng đến danh dự, uy tín của bộ máy chính quyền nhưng Đà Nẵng vẫn như thể muốn cho qua. Sao vậy, thưa chủ tịch và bí thư Đà Nẵng?
Có lẽ các nơi nên lưu ý về cách thẳng thắn đáp trả dư luận ở một tỉnh miền Tây Nam bộ nhằm bảo vệ được sự thật, trong đó có việc bảo vệ thanh danh các lãnh đạo. Trước phản ánh phó bí thư Thường trực Thị ủy Bình Minh đang sở hữu một biệt phủ, phó chủ tịch UBND thị xã Bình Minh (Vĩnh Long) đã chính thức đăng đàn để chỉ ra một sự bịa đặt. Theo phó chủ tịch, cái gọi là biệt phủ của phó bí thư chỉ là căn nhà cấp ba, có chi phí xây dựng khoảng 1,5 tỉ đồng.
Động thái minh định cần thiết này giúp nhiều người hiểu đúng về ông phó bí thư và cả cơ quan đang quản lý ông; giúp mọi người nhận ra không phải cán bộ nào cũng giàu không tưởng tượng nổi và hầu hết là trong bóng tối như từng được biết.
Tóm lại, sai-đúng đều cần phải công khai. Công khai càng sớm thì nhiều bức xúc càng được giải tỏa, xã hội càng có đầy đủ thông tin để có thể tham gia giám sát tốt hoạt động của các cơ quan công quyền. Tương ứng, mọi nhân sự ăn lương nhà nước sẽ có thêm ý thức để thực hiện đúng chức trách, công vụ, lấy cái sai của người khác mà răn mình, để giảm thiểu những hình ảnh méo mó…