Bị cáo Võ Văn Minh bị tuyên y án 7 năm tù tại phiên tòa phúc thẩm. |
Chiều 8/9, phiên tòa xét xử bị cáo Võ Văn Minh (36 tuổi tại Tiền Giang) tiếp tục tranh luận và tuyên phạt bị cáo Minh 7 năm tù về tội “cưỡng đoạt tài sản”.
Theo bản án sơ thẩm, bị cáo Võ Văn Minh là người bán nước giải khát tại ngã ba An Cư, xã An Cư, huyện Cái Bè, Tiền Giang. Ngày 3/12/2014, tại quán của mình, ông Minh phát hiện chai nước Number One loại 350ml của Công ty Tân Hiệp Phát có ruồi nên nảy sinh ý định dùng chai nước này để yêu cầu Công ty Tân Hiệp Phát giao tiền cho mình.
Ngày 5/12/2014, ông Minh đã điện thoại cho Công ty Tân Hiệp Phát yêu cầu đưa 1 tỉ đồng để đổi lấy sự im lặng. Nếu không, ông sẽ đưa vụ việc lên truyền hình, đăng tải lên báo và in 5.000 tờ rơi nêu nội dung chai Number One có ruồi nhằm hạ uy tín của công ty này.
Đại diện Công ty Tân Hiệp Phát đã 3 lần đến thương lượng với ông Minh nhưng ông vẫn không thay đổi ý định “đổi tiền lấy sự im lặng” nên Công ty Tân Hiệp Phát đã đồng ý đưa cho ông Minh 500 triệu đồng. Ngày 27/1/2015, bà Trần Ngọc Bích (Gám đốc Công ty Tân Hiệp Phát) đã phân công ba cán bộ của mình đem 500 triệu đồng đến một quán cà phê trên địa bàn xã Hậu Thành, huyện Cái Bè giao cho ông Minh. Ngay khi nhận tiền (có ký giấy biên nhận) từ phía đại diện của Công ty Tân Hiệp Phát, ông Minh bị Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Tiền Giang bắt giữ.
Trong phiên xét xử sơ thẩm, TAND tỉnh Tiền Giang tuyên phạt bị cáo Minh 7 năm tù về tội “cưỡng đoạt tài sản”. Sau đó, bị cáo làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.
Trong phần tranh luận, luật sư Phạm Công Hùng không đồng tình với quan điểm của VKS là y án đối với bị cáo Minh, bởi theo VKS, lý do không giảm án cho bị cáo vì bị cáo không nhận tội. Điều này là bất hợp pháp, không có điều nào hay quy định nào nói nếu nhận tội thì giảm án, kêu oan là không giảm.
“Bị cáo Minh có nhiều tình tiết giảm nhẹ như gia đình có hoàn cảnh khó khăn, bị cáo không được học hành tử tế, chưa bao giờ có điều kiện tiếp xúc với internet. Việc quy kết bị cáo Minh tội cưỡng đoạt tài sản như bản án sơ thẩm tuyên phạt là thiếu căn cứ”, LS Hùng nói.
Cũng theo LS Hùng, trong lời khai hồ sơ vụ án, bà Trần Ngọc Bích đồng ý giao cho Minh 500 triệu để nhận lại chai nước, đồng thời nhằm ngăn chặn việc Minh phát tán thông tin nhằm làm giảm uy tín của công ty. Tiếp theo, luật sư Hùng công bố một số lời khai giữa các bên liên quan tới vụ án.
Các luật sư bào chữa cho bị cáo Võ Văn Minh đều không đồng tình với quan điểm của đại diện VKS, đồng thời yêu cầu trả hồ sơ điều tra lại, nhằm làm rõ những người phạm tội trong vụ án này. Trong đó, Luật sư Nguyễn Tấn Thi yêu cầu HĐXX xem xét lại toàn bộ nội dung vụ án nhằm giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo. Việc giảm án cho bị cáo không phụ thuộc vào nội dung kháng cáo của bị cáo.
Luật sư Thi cho rằng, tại phiên tòa sơ thẩm, TAND tỉnh Tiền Giang đã có nhiều sai phạm trong tố tụng hình sự, mới chỉ mở phiên tòa lần đầu, nhưng vắng mặt nhân chứng , tòa đã không chấp nhận yêu cầu của luật sư hoãn phiên tòa. Vì vậy việc áp dụng biên bản lời khai bản án sơ thẩm là chưa khách quan.
Đồng thời, luật sư đặt ra nghi vấn sư thật khách quan trong quá trình điều tra, cũng như xét xử. Theo luật sư, tòa Tiền Giang đã xem nhẹ những sai phạm này để dẫn đến sự việc như ngày hôm này. Luật sư Thi mong muốn HĐXX xem xét toàn diện nội dung vụ án, để có một bản án phù hợp đúng luật.
Sau khi các luật sư bào chữa nêu hết ý kiến, bị cáo Võ Văn Minh không đưa ra phần tranh luận bổ sung, đại diện VKS đối đáp lại ý kiến của các luật sư bào chữa cho bị cáo.
Đại diện VKS bác ý kiến bào chữa của các luật sư cho tham gia bào chữa cho bị cáo Võ Văn Minh. |
Đại diện VKS, người giữ quyền công tố tại tòa khẳng định, việc VKS đề nghị y án là có cơ sở bởi bị cáo kêu oan. Đồng thời, đại diện VKS bác bỏ những quan điểm của luật sư Phạm Công Hùng và cho rằng quá trình điều tra có sai sót chứ không vi phạm tố tụng. Đại diện VKS cho rằng theo hồ sơ vụ án có đủ đầy đủ căn cứ truy tố bị cáo Minh tội cưỡng đoạt tài sản.
Sau khi nghị án HĐXX nhận định các luật sư nêu ra quan điểm nhưng không có chứng cứ cụ thể. Vì bị cáo biết rõ việc tung tin chai nước giải khát có con ruồi là ảnh hưởng đến uy tín của công ty. Bản thân bị cáo không đe dọa dùng vũ lực nhưng đe dọa về tinh thần. Hành vi này đã cấu thành tội phạm.
Hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, bản án sơ thẩm đã xem xét toàn bộ nội dung vụ án, tòa sơ thẩm là đúng người đúng tội. Tại phiên tòa, bị cáo chỉ kháng cáo kêu oan, không kháng cáo yêu cầu giảm nhẹ hình phạt, nên HĐXX quyết định không giảm hình phạt cho bị cáo, giữ nguyên hình phạt.