8 ngày 'ám ảnh' của kẻ giết nhân tình rồi giấu xác trong nhà |
Vì ghen, Việt phóng hỏa đốt nhân tình. Ảnh: Sơn Hà |
Oan nghiệt mối tình tay ba
Châu Văn Việt (SN 1969, quê Tiền Giang) và Lê Thị T. từng có thời gian quen biết và yêu thương nhau. Cả hai dù đã có vợ, có chồng ở quê nhưng vì cảm mến mà đến với nhau để cùng chia sẽ trong những ngày làm ăn xa quê.
Tình cảm ấy của Việt và chị T. không kéo dài được lâu, và tất nhiên không có kết quả bởi có sự xuất hiện của người thứ ba. Tuy nhiên, đó chưa phải là nguyên nhân chính khiến Việt gây nên tội ác. Mà đó chỉ là cái cộng thêm cho những thù hận của Việt khi T. đã có lời lẽ xúc phạm Việt bằng những tin nhắn thách thức, tục tĩu.
Việt sinh ra và lớn lên tại Tiền Giang. Tuổi thơ Việt không mấy vui bởi cảnh nghèo bủa vây. Mới chỉ học hết lớp 4, Việt nghỉ ở nhà phụ gia đình. Việt lập gia đình ở quê, nhưng cuộc sống khó khăn nên Việt phải tha hương cầu thực.
Năm 2013, Việt lên Bình Dương làm thuê, rồi quen biết với chị T. và cả hai sống với nhau như vợ chồng, cho đến khi Việt gây ra vụ án và bị bắt.
Việt đã có vợ, chị T. đã có chồng. Cả hai vẫn chưa ly hôn, nhưng vì có tình cảm nên bất chấp sống chung với nhau. Việt cho biết: “Bản thân bị cáo là một người trầm tính, giỏi chịu dựng và thường biết kiềm chế cảm xúc của mình. Thời điểm xảy ra vụ án, cả hai vẫn chưa chính thức chia tay nhau, nhưng T. vẫn yêu và sống chung với người đàn ông khác. Bị cáo giận T. là vì thế”.
Nhiều lần khuyên T. nhưng Thùy không nghe. Đã thế, T. còn nhắn tin lại, với lời lẽ thách thức, tục tĩu và cả dọa sẽ giết Việt. Chính điều này khiến Việt không kiềm chế được bản thân mình.
Sáng hôm Việt gây ra vụ phóng hỏa đốt phòng trọ, Việt có gặp chị T. và nhân tình của chị T. là anh Trần Huy B. và có nói chuyện với nhau. Sau khi nói chuyện, Việt đồng ý chia tay nên sắp xếp để về quê.
Tối ngày 10/6/2015, Việt chạy xe máy về Tiền Giang. Khi dừng lại ăn cơm tối, Việt lấy điện thoại ra xem và đọc lại những tin nhắn và chị T. đã gửi cho Việt. Đọc tin nhắn xong, Việt cảm thấy bị xúc phạm nên nãy sinh ý định trả thù.
Việt nói rằng, Việt đổ xăng đốt người yêu một phần vì Việt có uống hai lon bia, phần nữa vì đọc các tin nhắn điện thoại của T. gửi đến nên rất tức giận, nên quyết hành động để dằn mặt.
Việt mua xăng rồi đem đến phòng trọ nơi chị T. đang sống. Khoảng 1h30 ngày 11/6/2015, Việt đến phòng trọ thì thấy bên ngoài cửa có đôi dép nam. Biết chị T. đang ngủ cùng nhân tình mới là anh B.. Việt liền khóa trái cửa bên ngoài, đổ xăng vào khe cửa rồi châm lửa đốt.
Khi lửa bùng cháy, anh B. và chị T. ngủ bên trong phát hiện nên bật dậy chạy ra ngoài, tuy nhiên do bị khóa ngoài nên cả hai nạn nhân tri hô. Nghe tiếng kêu cứu, những người sống xung quanh đến phá cửa phòng, đưa cả hai nạn nhân ra ngoài và đưa đi cấp cứu. Hậu quả là chị T. và anh B. bị thương tật do bỏng lần lượt là 8% và 20%.
Tương lai đi vào ngõ cụt
Tại tòa, Việt thừa nhận đã mua xăng về tưới vào phòng trọ để đốt nhưng hoàn toàn không có ý định giết cả hai người. “HĐXX hỏi Việt: “Sao không có ý định giết mà trước khi châm lửa đốt còn khóa trái cửa”. Việt đáp: “Bị cáo làm thế chỉ để hù dọa, vì nếu bị cáo có ý định giết cả hai người, bị cáo đã mua 100 ngàn tiền xăng chứ không phải chỉ 30 ngàn”.
Vị chủ tọa chất vấn: “Hành vi của bị cáo thể hiện sự côn đồ. Bị cáo còn nhiều cách xử lý khác nhưng bị cáo đã không làm, bị cáo có biết hành vi của bị cáo có thể khiến nhiều người chết không”. Nghe chủ tọa chất vấn, Việt im lặng không trả lời.
Trong số hai nạn nhân của Việt, thì anh B. không đến, chỉ có chị T. có mặt. Khi được gọi hỏi, chị T. cho rằng, chị và Việt không phải sống chung như vợ chồng mà lâu lâu Việt mới đến phòng chị.
Cũng theo chị T., chị nhắn tin cho Việt nội dung bình thường, không hiểu sao Việt lại tức giận. Vị chủ tọa hỏi chị T.: “Có thật là chị chỉ nhắn tin cho Việt có nội dung bình thường không?. Chị T. trả lời: “Đúng thế”. Tuy nhiên, khi vị chủ tọa nói có cần công bố lại nội dung tin nhắn không, thì chị T. thừa nhận nhắn tin với Việt có lời lẽ xúc phạm, tục tĩu.
Ngồi sau vành móng ngựa, không một lần Việt quay lại để nhìn chị T., dù trước đó cả hai người đã có thời gian dài mặn nồng. Vẫn giữ vẻ bình thản của mình, Việt tỏ ra thành khẩn thừa nhận tội, nhưng Việt vẫn còn ấm ức, bởi khi tình cảm của mình vẫn dành cho chị T., thì chị T. lại phải bội, đi chung sống với người đàn ông khác.
Còn chị T. dường như đã cạn tình cạn nghĩa với Việt nên đã không xin HĐXX giảm nhẹ hình phạt cho Việt, bởi như chị nói, yêu nhau rồi nhưng không yêu nữa thì thôi, sao lại phóng hỏa để giết, nên ai có tội phải chịu sự trừng phạt.
Nói lời sau cùng, Việt tỏ ra hối hận vì những gì đã làm. “Bị cáo hối hận vì đã hành động dại dột, chỉ vì một người đàn bà mà bị cáo nóng giận, mất hết lý trí nên hành động mù quáng, khiến bản thân vướng tù tội. Bị cáo nhận thức được hành vi phạm tội của mình và mong pháp luật khoan hồng, để bị cáo sớm có cơ hội làm lại cuộc đời”.
Sau giờ nghị án, HĐXX nhận định, hành vi của Việt là nguy hiểm cho xã hội, phạm vào tội giết người thuộc trường hợp “giết nhiều người”, “có tính chất côn đồ” và tội Hủy hoại tài sản. Hành vi của Việt đã gây mất trật tự trị an xã hội, gây thương tật cho các nạn nhân nên cần tuyên mức án tương xứng với hành vi phạm tội của bị cáo.
Tuy nhiên, xét thấy Việt đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối hận, ra đầu thú nên xét giảm cho Việt một phần hình phạt. Sau khi cân nhắc, HĐXX đã tuyên phạt Việt 14 năm tù về tội Giết người, 1 năm tù tội Hủy hoại tài sản. Tổng hình phạt Việt phải chấp hành là 15 năm tù.