Bài 1
Em ơi mùng 8 tháng 3
Anh xin tình nguyện trông nhà cho em
Em đi thoải mái suốt đêm
Anh ngoan chỉ biết chong đèn chờ thôi
Nếu em có lỡ đứng ngồi
Với ai anh cũng vui rồi cho qua
Bởi vì mùng 8 tháng 3
Ngày em được phép giăng hoa một lần
Nếu còn em ngại tần ngần
Thì em trông cửa để phần anh đi.
Tà áo em tuột chỉ. Đưa anh khâu lại giùm
Nho anh mua cả chùm. Buồn mồm em cứ nếm
Bạn gái em mà đến. Cứ vô tư chuyện trò
Anh tắm cho thằng cu. Rồi anh ru nó ngủ
Màn hình bao cầu thủ. Nghe em hét vào rồi
Hết một ngày em ơi. 24h thôi nhé.
Một ngày anh làm vợ! Một ngày em làm chồng.
Bài 2
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Giá hoa thì đắt, giá quà thì cao
Tiền lương tiêu hết hồi nào
Thù lao, tiền thưởng chẳng trao lễ này.
Lễ này ai nghĩ cũng hay, đây là dịp để giải bày khó khăn.
Ai đem quà cáp kềng càng, riêng tôi dâng tặng cho nàng thơ thôi
Hoa hồng mấy bữa héo rồi
Còn thơ, thơ mãi tuyệt vời là thơ.
Tới rồi mùng 8 tháng 3.
Chị em hớn hở chờ hoa với quà
Anh em méo mặt về nhà.
Đón con đi chợ cùng là nấu cơm
Chị em xực nước hoa thơm.
Hét chồng: sao chẳng bơm xe cho bà
Trông nhà cho vợ chơi xa. Về nhà bừa bộn thì là biết tay
Thôi thì chịu phận không may.
Một năm hai ngày ráng chịu cho qua.
Ngày 8/3 là dịp để phái mạnh thể hiện tình cảm của mình đối với vợ yêu. |
Bài 3
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Tôi giặt hộ bà cái áo của tôi
Tôi phần bà một đĩa xôi
Sợ bà xấu bụng, tôi xơi hộ bà.
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Tôi giặt hộ bà cái áo của tôi
Nếu bà còn nói lôi thôi
Thì tôi giặt nốt hộ tôi cái quần
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Anh đi ra chợ mua hoa tặng mình
Bao nhiêu hoa đẹp hoa xinh
Làm duyên vẫy gió rung rinh chào mừng
Anh nhìn nước mắt rưng rưng
Kiếm đâu được nhánh hoa rừng mình ơi?
Cô hàng hoa miệng tươi cười
Hoa rừng khó, kiếm hoa nơi thị thành
Chán đời trở gót quay nhanh
Buồn tình anh lấy ảnh mình ra coi
Bất ngờ giật thốt : Giời ơi
Mình là hoa của lòng tôi đây mà
Vội vàng chạy thốc về nhà
Gặp mình anh sướng: Khà…khà…hoa đây.
Bài 4
Lại đến mùng 8 tháng 3
Mấy lời tặng vợ gọi là báo công
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng
Nhiều người nhờ vợ nên ông
Nhiều anh vì vợ mất không cơ đồ.
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chút men say
Là vườn hoa dại, làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say
Vợ là khối óc, bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển cả bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê.
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Nhiều anh dám bảo vợ không là gì
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu
Việc nhà có vợ, công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cát séc, vợ là ti vi
Nhiều đêm vợ hát chồng nghe
Lời ru xưa lại, vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ.
Vợ là thủ quỹ, thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương
Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh.
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô tấm thảo hiền
Cho ta thoả thích mọi miền rong chơi.
Vợ là con phật, cháu trời
Rẽ mây tụt xuống làm người trần gian
Thiêng liêng lắm, xin miễn bàn
Định nghĩa không đúng chết oan có ngày
Mấy lời định nghĩa chưa hay
Mong em xá tội, đừng bay về trời.
Vợ ơi! ơi vợ! vợ ơi
Dẫu cho răng rụng - suốt đời anh yêu!