“Muốn ăn bánh đúc ở đây thì phải có tinh thần thép và sức chịu đựng cao”, là lời nhắc nhở của một vị khách vừa rời khỏi quán được mệnh danh là “bánh đúc 3 không” ở Sài Gòn.
Chủ quán là người phụ nữ tên Hồng, tuổi ngoài 60 với mái tóc sợi bạc xen lẫn sợi đen. Trước đây, bánh đúc bà Hồng chỉ là một gánh hàng rong đi khắp hang cùng ngõ hẻm ở Sài Gòn. Được một thời gian, sau khi đã dành dụm được số vốn kha khá, bà mới mở quán bánh đúc và bán đến nay đã hơn 40 năm.
Không tên, không nói chuyện và không cần khách!
Quán “không có tên”, không có biển hiệu nên nhiều người cứ gọi là bánh đúc bà Hồng hay nổi tiếng hơn là cái tên “bánh đúc 3 không”.
Quán nằm giữa khoảnh sân nhỏ của căn nhà số 116/11 Phan Đăng Lưu (phường 3, quận Phú Nhuận) nổi tiếng bởi hương vị thơm ngon của món ăn. Bên cạnh đó, yếu tố hút khách còn nằm ở phong cách phục vụ cực kỳ khó chịu của bà chủ.
Bà Hồng ngồi cạnh nồi bánh đúc nóng hổi đang đặt trên bếp lửa, trước mặt là chiếc bàn với những loại nguyên liệu, gia vị để nêm nếm cho món ăn cùng hũ nhựa to đựng nước mắm chua ngọt. Chén bánh đúc ngon hay không cũng chính nhờ thứ nước mắm được pha chế đặc biệt này của chủ quán.
Vì lượng khách rất đông nên bà liên tục múc bánh đúc cho vào chén và đưa cho người phụ bán. Người này bắt đầu cho mỡ hành vào chén bánh, tiếp đến là một muỗng lớn thịt nạc băm và nấm mèo xắt sợi, chan mắm vừa ngập qua lớp bánh đúc và cho hành phi lên để hoàn thành món ăn.
Bánh đúc nóng, mềm nhưng không bở, các thức ăn kèm cũng được nêm nếm vừa miệng. Nước mắm ăn bánh đúc này có vị gần giống nước mắm người miền Trung dùng trong món bánh bèo, bánh ướt, nhưng được pha mặn hơn và nếu ai để ý kỹ sẽ thấy có chút vị chua ở phần hậu.
Và cuối cùng là “không cần khách”, đây cũng là sự tổng hợp cho tất cả những điểm “kỳ lạ và khó hiểu” của những người trong quán bà Hồng.
Những điều có thể bạn CHƯA BIẾT về Bánh đúc bà Hồng:
+ Quán có nhiều tên gọi nhất: Bánh đúc Phan Đăng Lưu; Bánh đúc “3 không”; Bánh đúc “chảnh”; Bánh đúc “đuổi khách”; Bánh đúc “không lời”…
+ Lịch nghỉ định kỳ của quán: Mồng 1 và ngày 15 âm lịch hàng tháng.
+ Giá bánh đúc: Thay đổi theo năm, tính đến nay đã có 40 lần thay đổi giá cả.
+ Slogan của chủ quán: “Khách hàng không phải là thượng đế, thượng đế mới là thượng đế”.
Bạn Thanh Vinh (SV ĐH Kinh tế TP.HCM) cũng gật gù tỏ vẻ đồng tình và kể thêm về lần đầu tiên đến đây ăn: “Hôm đó bạn mình rủ đi ăn bánh đúc, lúc tới thấy hết bàn nên mình quay sang hỏi cô ơi còn bàn không. Tự nhiên bị bà chủ trừng mắt nhìn, mình còn tưởng mình làm gì sai nữa mới sợ”.
Vinh cũng nói thêm, trước cũng có một người khách rơi vào trường hợp như anh, nhưng vì không hiểu và hỏi lại nhiều lần nên bị chủ quán “đuổi thẳng cổ”.
Anh chàng không quên thở phào khi nhớ lại chuyện của bản thân, may mắn là người bạn đi cùng vốn có nhiều kinh nghiệm ăn “bánh đúc 3 không” nên nhanh chóng kéo Vinh ra ngoài đợi cho đến khi có bàn trống để ngồi.
Đều đặn từ 3 giờ chiều đến 6 giờ tối mỗi ngày, bánh đúc bà Hồng vẫn đông kín khách, thậm chí chưa có lúc nào trong quán có dưới năm vị khách đang chờ thưởng thức chén bánh đúc nóng hổi.
Mỗi tháng quán sẽ nghỉ vào hai ngày rằm, “nhiều người quên lịch bán nên chạy từ quận 8, quận Tân Bình qua ăn rồi phải ngậm ngùi đi về”.
Song, dù phải ngồi ăn trong không khí chẳng mấy vui vẻ đó nhưng hầu hết mọi người đều trả lời chắc nịch: “Vẫn sẽ quay lại” khi có ai đó hỏi lần sau còn muốn ghé ăn nữa không?
Lý giải điều này, thực khách tên Mai Anh vui vẻ cho biết: “Chủ quán có thái độ không niềm nở, nhưng bù lại bánh đúc rất ngon. Mình sống để trải nghiệm mà, thì thấy chỗ nào lạ lạ, thú vị cứ tới thử thôi. Nếu ngon thì mình ủng hộ hết. Còn thái độ chủ quán thì… đừng quan tâm là được”.
Việc bà chủ lên tiếng như vậy cũng phần nào giúp thực khách đỡ bối rối, nhưng vẫn còn một số người không đồng tình khi cho rằng: “Đồng tiền từ mồ hôi, công sức mình làm ra và mình đang dùng số tiền đó để mua thức ăn. Hoàn toàn không phải đi xin. Một quán ăn nếu ngon thôi thì chưa đủ, người bán hàng ăn “có tâm” phải là người văn minh và hiểu được phép lịch sự tối thiểu”.