Điểm đến "mustgo", "nhất định phải check-in” là những lời khẳng định mà các travel blogger hay những người yêu xê dịch thường nhắc về Lệ Giang (Trung Quốc).
Với tôi, không cần quá nhiều mỹ từ để miêu tả về cổ trấn nghìn năm tuổi này. Sau khi trở về từ chuyến khám phá Lệ Giang, tôi nhận ra đây là nơi nên đến khi bạn cảm thấy chán chường, bề bộn hoặc đơn giản bạn đang muốn tìm một điến đến xa lạ để làm mới bản thân.
Thị trấn cổ yên bình, trầm mặc giữa cuộc sống hiện đại, thay đổi mỗi ngày.
2 ngày ở Lệ Giang không dài nhưng vừa đủ để mơ một giấc mơ ngắn ngủi mà trọn vẹn. Lệ Giang hoài cổ mà không trầm buồn, duyên dáng mà không xô bồ, có nét gì đó rất lạ, rất duyên như níu kéo lữ khách đường xa khám phá.
Cảm nhận đầu tiên của tôi khi đặt chân đến Lệ Giang và ngắm nhìn một lượt thị trấn cổ này là sự bình yên, nhẹ nhàng kỳ lạ. Khi ấy là khoảng 16h, ánh nắng vẫn ưu ái ban tặng nơi đây cảnh sắc rực rỡ và ấm áp.
Hơn 800 năm qua, Lệ Giang vẫn giữ được nét đẹp cổ kính nguyên vẹn.
Lệ Giang thuộc tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, trung tâm là khu phố cổ còn giữ được gần như nguyên vẹn dáng hình cách đây hơn 800 năm. Giống bất kỳ trấn cổ nào, cách tốt nhất để khám phá trọn vẹn nơi đây là đi bộ thong dong, ngắm khu phố cổ.
Bạn có thể đi chậm rãi qua từng ngách phố, thỉnh thoảng lại ngỡ ngàng đến thích thú khi phát hiện ra mình đã đi lạc. Như một sức hút vô hình, bạn không muốn quay lại con đường cũ mà cứ tiếp tục muốn mon men theo những con ngách nhỏ dẫn lối, khám phá tiếp những bất ngờ phía trước.
Dạo quanh Lệ Giang cổ trấn, tôi có cảm giác mỗi góc phố, mỗi ngôi nhà đều yên tĩnh và êm đềm như bỏ quên thời gian.
Đi dạo một vòng thị trấn cổ, du khách sẽ ngỡ ngàng với những sắc hoa rực rỡ ven đường.
Trung tâm của khu phố cổ bắt đầu từ quảng trường Tứ Phương. Từ đây, có 4 con đường chính mở rộng ra 4 hướng khác nhau dẫn theo hàng loạt những ngõ ngách hệt như mê cung, mỗi góc phố tạo mang dáng hình khác nhau, đều xinh đẹp, đều thanh bình.
Lệ Giang cổ kính mà không trầm buồn, khiến lòng người cảm thấy an yên.
Như mọi du khách lần đầu đến Lệ Giang, tôi khám phá cổ trấn này theo cảm tính, theo dấu những hàng hoa ngũ sắc xinh xẻo khoe sắc trên ban công các ngôi nhà gỗ cũ kỹ... Càng đi, lòng càng nhẹ, ưu tư dần tan, chỉ còn lại an nhiên, tự tại trong tâm hồn.