Cáo trạng truy tố hai cựu lãnh đạo gây nên oan sai cho ông Nguyễn Thanh Chấn
Hôm nay, ông Nguyễn Ngọc Cường – kiểm sát viên của VKSND tỉnh Bắc Giang giữ quyền công tố tại tòa đã công bố bản ... |
Hai cựu cán bộ gây oan sai cho ông Nguyễn Thanh Chấn không nhận tội
Sáng ngày 19/1, TAND tỉnh Bắc Giang đã mở phiên tòa xét xử bị cáo Đặng Thế Vinh (cựu trưởng phòng 10, VKSND tỉnh Bắc ... |
Chiều nay, TAND tỉnh Bắc Giang tiếp tục phiên xử bị cáo Đặng Thế Vinh (SN 1961, nguyên trưởng phòng 10, VKSND tỉnh Bắc Giang) và Trần Nhật Luật (SN 1959, nguyên phó trưởng Công an huyện Việt Yên) về tội Làm sai lệch hồ sơ vụ án theo Khoản 3 Điều 300 Bộ luật hình sự.
Ngay khi bắt đầu phiên xử chiều nay, trả lời VKS, bị cáo Luật thừa nhận vào thời điểm đó do nhận thức của bản thân nên không nghĩ đến việc sẽ ra tòa ngày hôm nay.
VKS hỏi: “Trong quá trình điều tra, có khi nào nghi ngờ ông Chấn không phải là đối tượng gây án?”
Bị cáo luậy trả lời: “Không khi nào. Chỉ đến khi Lý Nguyễn Chung ra đầu thú mới ngỡ ngàng và tự đặt ra câu hỏi Tại sao lại như vậy? Bị cáo băn khoăn, tâm lý tội phạm Chung không phù hợp với tâm lý chung. Chung thực hiện hành vi giết người, sau đó ra tòa người nhà lại thúc đẩy tuyên án cho xong. Đồng thời, vết chân in trên hiện trường, bị cáo cho rằng, đó không phải vết chân của Chung” – Luật trả lời công tố viên.
Sau đó, Luật cho rằng mình không phạm vào tội Làm sai lệch hồ sơ vụ án và đề nghị HĐXX xem xét lại.
Bị cáo Vinh tại tòa (Ảnh: Nhật Anh) |
Tại tòa, luật sư Nguyễn Văn Tú - Giám đốc Công ty Luật Fanci, Phó chủ nhiệm Đoàn luật sư Bắc Giang là người bào chữa cho bị cáo Luật đưa ra quan điểm, khi chuyển kết luận điều tra vụ án sang VKSND tỉnh Bắc Giang, ngoài 16 vết chân nghi của hung thủ thì không có biên bản nào thể hiện việc thu thập dấu vết hung thủ từ việc đào viên gạch?
Tiếp lời, Luật khẳng định bản thân không thấy nói một tí nào về việc thu thập dấu vết này.
“Sau này Lý Nguyễn Chung ra đầu thú bị cáo mới biết việc này. Đối với việc kết luận, vết chân làm thay đổi hồ sơ của VKSND tối cao là hoàn toàn suy luận. Việc thu thập vết chân nhằm mục đích làm chứng cứ là không phải. Từ điều tra đến khi ra viện kiểm sát đều không thể hiện” – Luật trình bày.
Sau khi HĐXX thẩm vấn những người có quyền và nghĩa vụ liên quan xong, đại diện VKS đưa ra quan điểm, không có cơ sở việc quy kết ông Vinh làm sai lệch hồ sơ vụ án.
“Bị cáo Vinh đã báo cáo với lãnh đạo việc ông Chấn phản cung. Bị cáo Vinh cũng đã đưa hai biên bản phản cung và phúc cung lưu vào hồ sơ của VKS tỉnh Bắc giang. Việc không đưa hai biên bản vào hồ sơ chuyển sang TAND tỉnh Bắc Giang không phải nguyên nhân dẫn đến việc ông Chấn bị oan sai. Bản thân ông Chấn tại 2 phiên toà đều kêu oan,tố cáo hành vi của các điều tra viên. Lẽ ra khi ông Chấn kêu oan, phải báo cáo lãnh đạo thì HĐXX phải trả hồ sơ điều tra bổ sung” – Công tố viên đưa ra quan điểm.
Theo vị đại diện VKS thì chưa kết luận được bị cáo Luật biết việc dấu vân chấn do cán bộ phòng kỹ thuật hình sự thông báo mà không báo cáo đề xuất trưng cầu giám định. Việc đo, in mẫu dấu chân của ông Chấn cũng chưa đủ cơ sở. Việc nhận dạng con dao chưa đúng với quy định.
Trong khi đó, theo đại diện VKS, tháng 1/2016, ông Chấn đã có đơn thể hiện bị cáo Vinh và bị cáo Luật không cố ý mà do các điều tra viên đánh đập ép cung nên ông Chấn xin giảm nhẹ trách nhiệm hình sự cho hai bị cáo.
Từ đó, vị đại diện VKS đề nghị HĐXX chuyển đổi tội danh Làm sai lệch hồ sơ vụ án sang tội danh Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng, theo khoản 2 Điều 285 BLHS đối với cả hai bị cáo và đề nghị mức án bị cáo Vinh từ 8 đến 10 tháng tù treo , bị cáo Luật bị đề nghị mức án từ 12 đến 15 tháng tù treo.
Ngày mai HĐXX sẽ tiếp tục làm việc. Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật thông tin
Khoản 3, Điều 300 Bộ luật Hình sự năm 1999 (Bộ luật hình sự sửa đổi bổ sung năm 2009) quy định về Tội làm sai lệch hồ sơ vụ án: Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ bảy năm đến mười lăm năm. |
Khoản 2, Điều 285 Bộ Luật Hình sự quy định về tội Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng: Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm. |