Bị cáo Khải giết chết chủ nợ rồi đốt xác phi tang. Ảnh: Ngọc Hoa |
Hy vọng mong manh
Một ngày tháng 12, TAND Cấp cao tại TP HCM đã đưa vụ án giết người, cướp tài sản rồi đốt xác phi tang xảy ra cách đây hơn 2 năm ở xã Đa Kia, huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước ra xét xử phúc thẩm. Đây là vụ án từng gây chấn động và xôn xao dư luận trong một thời gian dài.
Bị cáo bị đưa ra xét xử là Nguyễn Văn Khải (SN 1972, ngụ huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước) và nạn nhân trong vụ án được xác định là chị Nguyễn Thị N. (SN 1956).
Ngày ra tòa, Khải mặc chiếc áo màu đen sẫm, lầm lũi bước đến sau vành móng ngựa. Ngồi chung với Khải ngày diễn ra phiên tòa phúc thẩm hôm ấy có thêm 2 bị cáo trong 2 vụ án hình sự khác.
Nhìn Khải, ít ai ngờ được rằng, một người với khuôn mặt hiền lành, chất phác, từng là công an xã bảo vệ an ninh xã hội của địa phương như Khải, lại có thể phạm pháp. Khải không những đã giết người, mà còn thực hiện hành vi cướp tài sản. Để che giấu tội ác của mình, Khải đã nảy ra ý định phi tang xác nạn nhân bằn cách đốt xác.
Với hành vi phạm tội trên, Khải bị TAND tỉnh Bình Phước xét xử sơ thẩm và tuyên phạt mức án tử hình về hai tội “Giết người” và “Cướp tài sản”. Cho rằng mức án quá nặng, lại muốn có cơ hội làm lại cuộc đời, Khải kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Đồng thời, VKSND Tối cao cũng kháng nghị theo hướng giảm nhẹ hình phạt cho Khải.
Và...đó, cũng chính là lý do Khải có mặt trong phiên tòa phúc thẩm tại TAND Cấp cao TP HCM.
Đứng sau vành móng ngựa, rất có thể, một lần nữa, Khải phải đối diện với mức án cao nhất của cán cân công lí. Thế nhưng, Khải không tỏ ra sợ hãi mà lại rất bình tĩnh trả lời từng câu hỏi của HĐXX.
Trả lời trước tòa, Khải cho biết, sau khi xảy ra vụ án bị cáo đã vô cùng hối hận về hành vi của mình. Dù biết tội lỗi của mình là khó tha thứ nhưng Khải vẫn kháng cáo, nhằm níu kéo hi vọng mong manh.
“Bị cáo rất là hối hận về những gì mình đã gây ra, thực sự bị cáo không cố ý giết chết nạn nhân. Sau khi bị cấp sơ thẩm tuyên án cao nhất, bị cáo đã tác động gia đình bồi thương cho gia đình bị hại. Ngoài ra, trong thời gian bị tạm giam, bị cáo có cảm hóa 1 tù nhân nhận tội và trình báo cán bộ 1 tù nhân tự tử, được công an công nhận”, Khải trình bày.
Bị cáo Khải còn cho biết thêm, trước khi phạm tội, bị cáo từng là công an viên công tác tại địa phương, góp phần bảo vệ an ninh trật tự cho xã hội. Trong quá trình công tác, bị cáo tham gia vào nhiều vụ bắt cướp, được công an tỉnh trao giấy khen.
Từ đó, Khải thấy mình có đủ căn cứ để được giảm nhẹ hình phạt, nên mong HĐXX xem xét cho Khải được hưởng án chung thân, có cơ hội chuộc lại lỗi lầm, trở thành người giúp ích cho xã hội.
Ngồi ở hàng ghế đầu tiên trong thán phòng, có một người phụ nữ dáng người nhỏ thó, khuôn mặt gầy guộc luôn hướng ánh mắt rướm lệ về phía Khải. Người phụ nữ đáng thương ấy chính là chị gái của Khải.
Chị gái của Khải đến tòa với mong muốn em trai mình sẽ được giảm án, sớm có thể trở về với gia đình, vợ con. Khi nghe Khải nói về hoàn cảnh của mình, chị gái Khải đưa tay quệt nước mắt, xót thương cho đứa em trai tội nghiệp đang phải vương vào vòng lao lí.
Khi được chủ tọa phiên tòa hỏi đến, chị gái của Khải nghẹn ngào cho biết, Khải vốn là người hiền lành, chưa bao giờ mâu thuẫn với ai, lại rất thương yêu vợ con. Khi biết tin Khải phạm tội, mọi người đều ngỡ ngàng, không dám tin là sự thật.
“Giờ em trai tôi phạm trọng tội, bản thân tôi là chị cũng đau đớn lắm vì em đang phải đối diện với mức án cao nhất. Tôi cầu xin pháp luật khoan hồng, giảm án cho em trai tôi để chúng tôi có cơ hội đoàn tụ”, chị ruột của Khải trình bày.
Đền tội...
Nghe chị gái trình bày, Khải khẽ quay xuống nhìn chị với ánh mắt đầy hổ thẹn. Có lẽ, ngay giây phút ấy, lương tâm của người đàn ông đã đi qua bên kia cái dốc cuộc đời đang cảm thấy day dứt và dằn vặt thật sự.
Chính sự mù quáng và nông nổi của bản thân, mà giờ đây, Khải đành phải rời xa những người thân yêu của mình. Khải không hề chối tội và trốn tránh trách nhiệm nhưng Khải lại luôn bao biện cho hành vi phạm tội của mình.
Khi HĐXX xét hỏi, Khải nói rằng, bản thân không hề cố ý giết người, chỉ là lúc Khải yêu cầu chị N. im lặng nhưng chị N. không nghe nên mới dọa bóp cổ. Khải không ngờ, vì những hành động đó của Khải đã khiến nạn nhân tử vong.
“Chị N. cứ đòi bị cáo trả tiền lãi trước, bị cáo không đồng ý nên chị N. văng tục, chửi bới bị cáo. Mới đầu, bị cáo chỉ tính đe dọa để đuổi chị N. ra khỏi nhà mình nhưng do chị N. không ngừng chửi nên bị cáo bực mình mới ra tay. Sau khi phát hiện chị N. đã chết, bị cáo nghĩ sẽ giấu trong nhà nhưng sợ vợ con về phát hiện không biết giải thích như thế nào nên mới lấy bao tải bỏ xác chị N. vào. Bị cáo lỡ giết chị N. chứ bị cáo không cố ý. Bị cáo rất sợ bị phát hiện, sợ bị bắt nên mới nghĩ đến việc phi tang xác”, Khải trình bày.
Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo Khải tỏ ra ăn năn hối hận và thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình. Khải khai rằng, do cần tiền đáo hạn Ngân hàng và biết chị Nguyễn Thị N. (SN 1956) thường cho vay tiền nên Khải hỏi mượn chị N. 200 triệu đồng và hẹn 1 tuần sau sẽ trả thì được chị này đồng ý.
Khoảng 15h ngày 12/11/2015, Khải gọi điện cho chị N. hỏi về số tiền vay thì chị N. nói chỉ có 150 triệu và hỏi Khải có lấy không Khải đồng ý vay với mức lãi suất là 9%/tháng.
Khoảng 30p sau, chị N. điều khiển xe máy đến nhà Khải và yêu cầu Khải viết giấy biên nhận vay tiền. Sau khi 2 bên đã thỏa thuận và giao tiền xong, chị N. yêu cầu Khải phải trả trước tiền lãi suất theo thỏa thuận nhưng Khải không chấp nhận.
Nghe Khải nói, chị N. văng tục và chửi Khải. Khải kêu chị N. im lặng nhưng chị này vẫn tiếp tục chửi nên Khải đe dọa sẽ bóp cổ chị N. chết. Đồng thời, Khải tiến đến chỗ chị N. và dùng 2 tay bóp hờ vào cổ chị này.
Bị đe dọa, chị N. dùng tay cào cấu vào người Khải và đòi lại số tiền, không chịu cho Khải vay nữa vì Khải không trả tiền lãi trước. Vừa nghe chủ nợ dứt lời, Khải đứng dậy dùng tay chặt vào sau cổ chị N. khiến chị này té ngã xuống sàn nhà.
Thấy chị N. ngã, Khải tiếp tục dùng tay bóp cổ chị này cho đến khi nằm bất động. Vài phút sau, không thấy chị N. cử động, Khải kiểm tra thì phát hiện chị này đã chết nên nảy sinh ý định phi tang xác để che dấu hành vi phạm tội của mình.
Khải tháo hết vòng vàng và tài sản trên người chị N. mang cất giấu rồi cho xác nạn nhân vào bao tải. Sau đó, Khải chở xác chị N. ra phần đất trồng mì gần đó bằng xe máy của chị này rồi đi bộ về nhà.
Tiếp đó, khoảng 1h ngày 13/1/2015, Khải quay lại vườn mì và chở xác chị N. đựng trong bao tải đến khu vực ấp Tân Lập, xã Phước Thiện, huyện Bù Đốp (Bình Phước) để ở bụi cây ven đường.
Ngày 14/1, chiếc xe máy của chị N. được một người dân phát hiện tại vườn mì mà Khải đã bỏ lại trước đó nên trình báo Cơ quan công an. Sợ bị phát hiện, chiều 15/1, Khải nảy sinh ý định đốt xác chị N. để phi tang nên Khải đã mua dầu mang đến điểm bỏ xác chị N. , đổ dầu, đốt xác chị N. rồi bỏ về nhà.
Ngày 19/1, một người dân đi ngang qua đám cháy Khải đã đốt và phát hiện xác chị N. chết cháy nên đã trình báo Công an. Đến ngày 4/2, Khải bị bắt.
HĐXX ghi nhận sự thành khẩn của Khải trong phiên tòa, tuy nhiên, HĐXX xét thấy, hành vi của Khải là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, đã gây ra hậu quả nghiêm trọng. Bản án mà cấp sơ thẩm đã tuyên là có căn cứ và đúng người, đúng tội.
Đồng thời, tại phiên tòa, Đại diện VKSND cũng rút kháng nghị xin giảm án cho Khải. Từ đó, HĐXX xét thấy không có căn cứ để chấp nhận kháng cáo của bị cáo Khải nên bác kháng cáo, tuyên y án tử hình đối với Khải về tội “Giết người” và “Cướp tài sản”.
HĐXX vừa dứt lời, ánh mắt Khải trở nên đờ dẫn, vô hồn. Khải bỗng nghe phía sau mình có tiếng khóc, nhưng Khải không dám quay đầu nhìn lại. Có lẽ,... Khải sợ phải nhìn thấy những giọt nước mắt của chính người thân mình.
Bị đâm chết vì vác mã tấu đi giải quyết mâu thuẫn
Sau khi mâu thuẫn tại quán bida, T. cầm mã tấu đi tìm Cường với thái độ thách thức. Trong lúc giằng co, Cường cầm ... |